Nhà thờ lớn nhất tại Singapore này là một ví dụ điển hình về kiến trúc và di sản của thời thuộc địa.
Nếu đang ở Khu Trung tâm Hành chính, bạn không thể không nhìn thấy ngọn tháp uy nghiêm và chóp nhọn của Nhà thờ Thánh Andrew (St Andrew’s Cathedral). Xét cho cùng, đây là nhà thờ lớn nhất Singapore và là nhà thờ Anh giáo cổ nhất ở đây.
Hai lần bị sét đánh
Được Đại tá Ronald MacPherson, kỹ sư điều hành và quản lý của Đơn vị Quản lý Công trình Công cộng trình công cộng (Public Works Department), thiết kế vào năm 1856, cấu trúc theo trường phái Gothic Anh này đã thay thế cho nhà nguyện ban đầu đã bị hư hỏng bởi không chỉ một mà là hai lần sét đánh vào năm 1852.
Các thương gia người Scotland đã tài trợ công cuộc xây dựng ban đầu cho nhà thờ, vì vậy nhà thờ được đặt tên theo vị thánh bảo hộ của Scotland. Những lao động khổ sai người Ấn được đào tạo để tham gia vào việc xây dựng nhà thờ.
Trong Thế chiến Thứ II, ngay trước khi Singapore thất thủ vào năm 1942, nhà thờ được dùng làm bệnh viện cấp cứu trong những cuộc không kích thường xuyên diễn ra. Lễ tại nhà thờ được khôi phục lại vào năm 1945, sau khi Nhật Bản đầu hàng.
Hồi tưởng về quá khứ
Được công nhận là Di tích Quốc gia vào năm 1973, nhà thờ và toàn bộ khu vực xung quanh lưu giữ khá nhiều các công trình tưởng niệm và lời đề tặng.
Trong số đó, các cửa sổ bằng kính màu ở phía sau giáo đường được dành riêng cho người sáng lập Singapore, Ngài Stamford Raffles; công dân người Anh thứ hai tại đây, John Crawfurd; và Thống đốc khu vực Straits Settlements, Thiếu tướng William Butterworth. Bạn còn có thể tìm thấy những bia mộ tưởng niệm các nạn nhân hy sinh trong cuộc binh biến của người Ấn (Sepoy Mutiny) tại Singapore vào năm 1915.
Hãy lấy một cuốn cẩm nang hướng dẫn du lịch và tham quan nhà thờ lớn theo cách của riêng bạn trong thời gian mở cửa. Các tour tham quan có hướng dẫn miễn phí luôn sẵn có, tuy nhiên bạn phải điện thoại đặt trước.